Lớn rồi mà vẫn phân vân
Phép nhân hai hai với hai
Đâu mà bốn bốn bạn ơi?
Hay là con số hoá những mùa xuân xanh.
Dáng yêu kiều,mềm mại va thanh thanh,
Đoán chi ai đấy nét duyên mặn mà.
Thơ hay pha chút rượu hà,
Càng nghe càng đắm càng say lòng người.
Trọn đời mang lấy nghiệp văn,
Thú vui sở nguyện những nào băn khoăn.
Ôi cô tôi nguoi nghệ sĩ văn chương
Đã nhả nốt nhạc vào trái tim những thi sĩ nhỏ
Để một ngày trong trò thổn thưc những ý niệm
Lời cảm ơn cô chân thành và thắm thiết
Lời chúc cô ngọt ngào và yêu thương
Ngày sing nhât của cô con thầm ước
Ánh bình minh mãi toả rạng trên khuôn mặt cô.